Diễn đàn Lạc thủy A
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
 Ma BÆ° (1131)
 Kid (1108)
 barbie9x (834)
 -‘๑’- WinDy -‘๑’- (653)
 Nhoc_ga_9x (509)
 (¯`Yanbi´¯) (490)
 notlate.never (484)
 binhmit.pro9x (431)
 £övës†rängër (420)
 vang90 (394)

Nhoc_ga_9x nhắn với » Tất cả thành viên: Hay ak nha :p Vector nhắn với » Tất cả thành viên: Chính thức ra mắt thông điệp yêu thương ^^
Bạn phải đăng nhập để gửi Thông điệp
Tài khoản:Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập:
:: Quên mật khẩu
Bạn phải đăng nhập để gửi Thông điệp
Tài khoản:Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập:
:: Quên mật khẩu
Gửi đến :
Lời nhắn :
.emohidden {display : none;}.emoshown {display : inline;}.postgen, .post{-moz-opacity: 0.6;opacity: 0.6;filter: alpha(opacity=60);}a img {border-width:0;}/* Design and Code by ligerv */


1 Con đườngXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sat Sep 12, 2009 11:01 pm
Cuộc sống là một dòng sông, kẻ nào không chịu học bơi sẽ bị nhấn chìm...!!!
Vector
[Thành viên] - Vector
Administrator
Administrator
Nam Birthday Birthday : 26/11/1993
Được cảm ơn Được cảm ơn : 44
Tổng bài gửi Tổng bài gửi : 286
Age Age : 30
Châm ngôn sống : Cuộc sống là một dòng sông, kẻ nào không chịu học bơi sẽ bị nhấn chìm...!!!
Thú Nuôi : 1 Con đường Elephant
Trường bạn đang họcTHPT Lạc Thuỷ A
VNĐ : 894
Trình duyệt web : Firefox

1 Con đường Vide10

Bài gửiTiêu đề: 1 Con đường
https://hslacthuya.forumvi.com

Tiêu Đề : 1 Con đường

Tại sao mình vẫn cố gắng để theo đuổi 1 cái gì đấy, vẫn luôn chờ đợi 1 thứ hoàn hảo dẫu biết rằng chẳng có thứ nào đúng theo cái nghĩa hoàn hảo và Giá trị tuyệt đối.


Tại sao vẫn cứ cố gắng đuổi theo những giấc mơ xa vời.


Tại sao không thể chịu đựng được những gì sắp xảy ra, ko tự hào về những gì mình đang có, ko tự yêu chính bản thân mình.


Tại sao lại vẫn muốn bon chen với cuộc sống, dẫu biết mình đã đuối sức.


Tại sao không thể mở miệng cười với những người khác, chỉ muốn sống khép kín mà thôi.


Tại sao cứ luôn để yêu thương vụt bay khỏi trái tim.


Và tại sao cứ bắt trái tim đi tìm 1 tình yêu hoàn hảo phải đến từ 2 phía.


Tại sao cứ phải cố gắng đi tìm 1 người có thể bù đắp cho mình những phần còn lại mà mình không sở hữu.



Nhưng xin lỗi, mình biết rằng, sẽ không có ai như thế để tạo nên 1 tình yêu hoàn hảo cho mình



Không ai có thể ngu ngốc như vậy !


[Ngoảnh mặt nhìn lên...sao trời vẫn trong xanh thế ! ]

Muốn dứt ra khỏi cuộc sống này.

Nhưng mọi thứ cứ như 1 mớ hỗn độn.

Ko biết bắt đầu lại từ đâu.

Cứ tiếp tục cuộc sống khép kín.

Như 1 con kiếncô độc trong 1 thế giới rộng lớn.

Ko có sự đón chào

…thế nên cái cuộc sống khép kín cứ từng ngày nhỏ dần

…Cứ như có 1 vòng tròn đặc cách mình và mọi người.

Chả cần ai và cũng chả có ai để cần.

Chả tin ai và cũng chả có ai để tin…

Nhiều khi chỉ có 1 mình và chẳng biết thế nào để xoay xở cuộc sống.


…Everytime I try to fly,

I fall without my wings…

I feel so small…


Yah…

Buông xuôi thôi…

tất cả mọi thứ…

Có quá nhiều ước vọng mình chưa thực hiện đc.

Tại sao người ta lại cứ nói rằng : Có cố gắng thì sẽ có thành công nhỉ…

Cố gắng ưh…

Cố gắng rất nhiều…

Khi nào trong đầu cũg chỉ có 2 từ cố gắng mà thôi.

Nhưng chẳng cách nào có thể chiến thắng số phận.

Dù là cố gắng…

Thế nên…

tự mình buông xuôi…

…Thả cho những hi vọng bay trong gió…

Thả cho những ước mơ trôi bềnh bồng bên sông…

Chẳng còn gì để ngoảnh lại.

Cuộc sống như thế là quá đủ.






Có khi nào ta tự hỏi, nếu cuộc sống thiếu vắng ta và ta phải rời xa cuộc sống …


Cuộc sống thiếu vắng ta…

Nhưng mọi thứ vẫn cứ tiếp diễn…

Mọi người vẫn tấp nập với công việc của mình…

vẫn cứ bước đi theo con đường mà họ đã chọn…



Còn ta…

khi rời xa cuộc sống này…

Là ta bước vào 1 cuộc sống khác…


Sẽ không còn những ngày nắng chói chang…

Sẽ không còn những ngày mưa tầm tã…

Và cũng không còn những câu nói hờ hững…

Cũng không còn những tình bạn giả tạo…

Không còn phải cười để lừa dối chính mình…

Cũng không còn phải chịu đựng cái cảm giác bị bỏ rơi, hụt hẫng…

Nhưng…

Ta còn lại 1 linh hồn…

Để ngày ngày được nhìn mọi người vui vẻ với cuộc sống

Để ngày ngày được nhìn nguời ta thương yêu vẫn vui vẻ với gia đình và bạn bè

Nhưng…

Ta không muốn nhìn gia đình đau xót…

Ta không muốn nhìn bè bạn nhớ nhung…

Ko muốn…


Ta phải làm gì bây giờ…Đầu óc cứ quay cuồng như đi qua 1 cơn dông…


Cảm thấy khó chịu quá…


Sẽ phải thế nào nếu ngày mai là ngày cuối cùng ta hiện diện trên trái đất…

Ta sẽ hét thật to lên rằng: Cảm ơn mọi người vì tất cả…


Cảm ơn đời vì vẫn còn 1 con đường cho 1 con người vô dụng !




1 Con đường

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
1 Con đường Collap13Quyền hành của bạn
Bạn không có quyền trả lời bài viết
BB code đang Mở
Hình vui đang Mở
HTML đang mở
Diễn đàn Lạc thủy A :: Thế giới học sinh :: Tâm sự học sinh-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất